Đề bài: Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh
Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh
I. Dàn ý Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh (Chuẩn)
1. Mở bài:
Giới thiệu về cuộc gặp gỡ của em với Thạch Sanh
2. Thân bài:
* Hoàn cảnh em gặp gỡ Thạch Sanh:
– Gặp Thạch Sanh trong giấc mơ
– Gặp Thạch Sanh tại ngôi làng cổ
* Miêu tả khái quát về Thạch Sanh mà em gặp:
– Dũng sĩ mình cao lớn
– Dáng vẻ oai phong lẫm liệt
– Một tay cầm rìu, một tay cầm đàn, trên người lại đeo chiếc cung tên
* Cuộc nói chuyện của em và Thạch Sanh diễn ra như thế nào?
– Em bày tỏ muốn có tài nghệ giỏi võ và trí thông minh như Thạch Sanh
– Thạch Sanh khuyên em hãy chăm chỉ học hành, rèn luyện sức khỏe và thân thể, rèn luyện phẩm chất luôn thật thà và biết giúp đỡ mọi người
3. Kết bài:
Cảm nhận của em sau khi được gặp gỡ Thạch Sanh.
II. Bài văn mẫu Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh
1. Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh, mẫu 1 (Chuẩn)
Hôm nay em đã được học bài văn Thạch Sanh, cô giáo có giao cho bài tập về nhà là “Chọn một chi tiết rồi vẽ tranh minh họa cho truyện Thạch Sanh”. Em đã chọn vẽ chi tiết Thạch Sanh đánh nhau với đại bàng. Sau khi hoàn thiện bức tranh đã có một chuyện kì lạ xảy ra và em đã được gặp Thạch Sanh.
Khi em giơ bức tranh lên cao gần ánh đèn để nhìn thì bỗng có một luồng ánh sáng rất mạnh tỏa ra khiến em phải nhắm mắt, đến khi mở mắt ra thì đã thấy một người lạ đứng trước mặt mình. Em đang hồn bay phách lạc và lo sợ thì người đó cất tiếng nói: “Ta chính là Thạch Sanh mà ngươi vẽ, cảm ơn ngươi đã vẽ ta đẹp như vậy và đưa ta tới với thế giới này”. Em liền giơ bức tranh của mình lên, quả thực người đó giống y hệt với Thạch Sanh mà em đã vẽ. Em liền hỏi “Nếu thực sự là Thạch Sanh vậy có thể cho em xem rìu và cung tên bằng vàng của người hay không?”, Thạch Sanh trong nháy mắt đã biến ra trên tay chiếc rìu lưỡi to lớn, cung tên bằng vàng to và nặng, sáng rực cả căn phòng của em. Lúc này em mới tin đây chính là Thạch Sanh, em liền hỏi: “Em cũng muốn có rìu và cung tên cùng cây đàn như của Thạch Sanh để có thể trừ bạo giúp người”. Thạch Sanh cười nói “Bây giờ sách bút của các em chính là rìu của ta, cung tên chính là mục đích sống, mục tiêu học tập của các em, còn cây đàn chính là vốn văn hóa, văn nghệ mà các em phải trau dồi”.
Em còn đang nghe Thạch Sanh nói thì bị tiếng chuông báo thức kêu đến inh tai, hóa ra đó chỉ là một giấc mơ, giấc mơ đó Thạch Sanh đã dạy em bài học quý giá.
2. Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh, mẫu 2 (Chuẩn)
Tình cờ tối hôm qua em được xem phim hoạt hình truyện cổ tích Thạch Sanh, đọc truyện ta chỉ có thể tự tưởng tượng ra nhân vật, còn xem phim em thấy rất hấp dẫn, từng cử chỉ, hành động và giọng nói đều rất phù hợp với nhân vật. Vậy là buổi tối khi đi ngủ em đã gặp một giấc mơ kì lạ, em cũng là một nhân vật đóng cùng với Thạch Sanh.
Trong mơ em lạc vào một thế giới cổ tích khác thường, xung quanh mọi thứ đều xa lạ. Em mặc trên mình bộ quần áo gụ thời xưa, đầu quấn khăn, đi chân đất. Em nhìn ra xung quanh, thấy có một người đang tiến đến gần, mọi người hô vang “Thạch Sanh đến rồi! Thạch Sanh đến rồi!”. Em nhận ra trước mắt mình chính là nhân vật Thạch Sanh trong truyện cổ tích, chàng trai có thân hình cao lớn, cơ bắp nổi cuồn cuộn, trên mình chỉ quấn mỗi một mảnh khố. Dáng đi hiên ngang, tay vung chiếc rìu lưỡi sáng loáng, tay lại cầm cây cung vàng chói lóa.
Vừa đi Thạch Sanh vừa hô to “Đại bàng và chằn tinh! Các ngươi đừng hòng hại người, có ta ở đây ta sẽ diệt trừ các ngươi”. m thanh đó vang xa dần rồi lại thấy chuyển cảnh, lúc đó em đang ngồi ở một gốc đa thì thấy có người mặc long bào đi cùng đoàn quân đi qua, em đứng lên chào thì người đó lại nói mình chính là Thạch Sanh đây. Em bỗng chốc vui sướng nói chuyện với Thạch Sanh “Hóa ra chàng đã được làm vua, ta rất khâm phục võ công và tấm lòng của người, vậy còn hai mẹ con nhà Lý Thông sao rồi?”. Thạch Sanh với vẻ mặt buồn tiếc nói rằng “Ta đã rộng lòng tha thứ để mẹ con hắn về quê bình yên sống tiếp nhưng gieo nhân nào thì gặt quả đó, họ đã không qua được sự trừng phạt của trời đất”. Sau đó Thạch Sanh kêu em đi cùng đoàn quân vào trong cung để được dạy võ, học văn trở thành người có ích cho xã hội, em nhận lời và đi theo.
Sáng ra khi giấc em vẫn chưa nhận ra mình đã trở về thế giới thực, trong lòng còn đang phấn khởi mình sẽ được học võ nghệ. Em đem chuyện giấc mơ kể cho các bạn cùng nghe ai cũng lấy làm thích thú.
3. Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với nhân vật Thạch Sanh, mẫu 3 (Chuẩn)
Cuối tuần vừa rồi em được về nhà bà ngoại chơi, ở quê của bà có làng, có đình, có giếng to và có cả một cây đa cổ thụ. Khi em đứng dưới gốc cây đa cổ thụ, chẳng biết sao lại có cảm giác rất quen thuộc, rất giống với cây đa mà em tưởng tượng khi đọc truyện Thạch Sanh. Thế rồi chẳng biết từ lúc nào em đã ngủ thiếp đi, trong giấc mơ em lại thấy mình được nói chuyện với Thạch Sanh.
Em thấy mình đi lững thững dưới gốc cây đa, tai nghe văng vẳng thấy tiếng đàn rất hay mà không biết tiếng đó phát ra từ đâu. Em liền chạy tìm quanh, thì bỗng từ trên cây đa nhảy xuống một chàng dũng sĩ với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, trên người chàng ta chỉ mặc một chiếc khố nhưng rất kín đáo và lịch sự. Trên tay chàng ta còn cầm một chiếc rìu sắc bén, một cây cung bằng vàng quàng trên vai. Em ngẩn người một lúc, không nói lên lời.
Chàng dũng sĩ tự giới thiệu: “Ta là Thạch Sanh, sống một thân một mình ở đây đã rất nhiều năm, hôm nay mới thấy có người ghé thăm, hóa ra là một cậu học trò nhỏ”. Em khi đó rất ngỡ ngàng, vẫn không thể tin vào mắt mình, em cố dụi mắt nhiều lần nhưng vẫn là hình ảnh Thạch Sanh. Em liền tiến đến nói chuyện với Thạch Sanh, em hỏi “Em đã được đọc truyện của Thạch Sanh, tại sao chàng lại có võ nghệ cao cường và tấm lòng giúp đỡ mọi người rộng lớn đến thế?”. Thạch Sanh đáp lời em “Ta có võ nghệ là do chăm chỉ tập luyện, rèn sức khỏe, còn tấm lòng giúp đỡ mọi người thì ai cũng có thể làm như ta, chỉ cần mọi người có lòng nhân ái, tự khắc sẽ trở thành anh hùng”. Thấy vậy em liền hỏi “Vậy em có thể làm anh hùng như Thạch Sanh được không?”, Thạch Sanh cười đáp “Dĩ nhiên là được rồi, hãy chăm ngoan, học giỏi, giúp đỡ cha mẹ và mọi người, thật thà và đừng bao giờ đố kị, em chính là một anh hùng”. Nói vậy rồi Thạch Sanh cưỡi chim đại bàng bay lên trời rồi biến mất.
Thật là một giấc mơ kì lạ, em chợt nghĩ, chắc hẳn sau câu chuyện trong sách giáo khoa, Thạch Sanh đã thuần hóa được chim đại bàng và cho nó đi theo mình.
———————HẾT——————-
Không chỉ có truyện Thạch Sanh, còn có nhiều truyện truyền thuyết khác gắn với hình ảnh người anh hùng, tráng sĩ, dũng sĩ đại diện cho cái thiện đấu tranh với các ác, cái xấu bảo vệ nhân dân. Các em có thể tham khảo các bài văn mẫu đặc sắc khác như: Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em, Kể lại truyện cổ tích Tấm Cám bằng lời văn của em, Kể lại truyện cổ tích Sọ dừa bằng lời văn của em, Kể lại truyền thuyết Sự tích Hồ Gươm bằng lời văn của em.