>> Những bài văn tả cô giáo hay, đạt điểm 10
Đề bài: Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp
10 bài văn mẫu Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp
I. Dàn ý Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp (Chuẩn)
1. Mở bài:
Giới thiệu khái quát về thầy cô giáo của em
2. Thân bài:
* Tả về ngoại hình của thầy cô giáo đã từng dạy em
– Tả dáng người, dáng đi của thầy cô giáo
– Tả các đặc điểm khuôn mặt mắt, mũi, miệng
– Tả các đặc điểm khác nổi bật như: nước da, mái tóc, đôi bàn tay…(Còn tiếp)
>> Xem Dàn ý Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp chi tiết tại đây.
II. Bài văn mẫu Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp
1. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 1 (Chuẩn):
Mỗi người học sinh giống như những người đi đò, các thầy cô giáo là những người đưa đò. Qua mỗi bến đò người đi đò lại gặp những người đưa đò khác nhau, và chắc hẳn sẽ có ai đó khiến chúng ta nhớ mãi. Đối với em, người đưa đò chở em trong suốt 5 năm học cấp một là cô giáo Thu, chính là người mà em có nhiều tình cảm nhất.
Hồi em học lớp 5, cô Thu 27 tuổi, độ tuổi rất trẻ, tràn đầy nhiệt huyết. Cô Thu có dáng người cao ráo, đậm người. Tuy vậy trông cô vẫn rất thon thả và duyên dáng trong những tà áo dài mỗi dịp khai trường hoặc mít-tinh. Ngày đó các cô giáo có mốt cắt tóc ngắn ngang vai hoặc uốn xoăn rồi nhuộm màu nâu cà phê. Nhưng cô Thu của chúng em vẫn luôn giữ mái tóc tơ dài màu đen óng ả. Mỗi giờ ra chơi, cô thường không về dưới phòng hội đồng mà ở lại lớp “tâm sự” cùng học sinh. Những lúc như thế cô lại gọi em lên tết tóc đuôi sam cho cô, rồi lại được cô khen “Minh Châu khéo tay tết tóc cho cô là đẹp nhất”. Em rất vui vì cô giáo của em rất gần gũi, quan tâm và luôn ân cần với chúng em. Các hoạt động học tập cô chỉ muốn chúng em thực sự thích thú, cảm thấy vui vẻ và bổ ích, không đặt nặng vấn đề thành tích và điểm số. Cô Thu có cách giảng bài rất ấn tượng, giọng của cô trong trẻo, lúc dạy môn Tiếng Việt giọng cô đọc văn truyền cảm, trầm ấm. Lúc cô dạy môn Toán lại là giọng rõ ràng, dứt khoát, trầm bổng, có điểm nhấn. Cô viết chữ rất đẹp, chữ trên bảng đẹp như chữ in trong vở ô ly của chúng em.
Dịp kỷ niệm 10 năm thành lập trường vừa rồi em có về trường và gặp được cô. Vẫn là ánh mắt, nụ cười và mái tóc đó, em ôm chầm lấy cô và chỉ muốn được tết tóc cho cô ngay tại giây phút đó.
2. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 2 (Chuẩn)
Tất cả nền giáo dục trên thế giới dù hiện đại, tiên tiến và phát triển đến đâu cũng chưa từng có trường học nào không có giáo viên. Chẳng có công cụ hay thiết bị nào có thể thay thế giáo viên trong việc hỗ trợ, giảng dạy và cùng học sinh trên con đường học tập. Cô giáo Chi của em là một nhà giáo mẫu mực, nhiệt huyết, để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp.
Cô Chi là giáo viên Tiếng Anh dạy lớp em, chương trình tiếng Anh của cấp hai khó và phức tạp hơn nhiều so với cấp một. Em dù biết rõ điều đó nhưng vẫn không thể tập trung học vì vốn dĩ em không thích môn học này. Thế nhưng cô Chi từng nói với em “Có Tiếng Anh sẽ là chìa khóa để em mở được nhiều cánh cửa tương lai với công việc và sự nghiệp tốt”. Chính vì điều đó, em đã nhờ cô hãy là người cùng em mài dũa chiếc chìa khóa đó. Cô Chi có giọng nói tiếng Anh cực chuẩn và lưu loát, không khác gì những người bản xứ. Đã vậy phong cách đi dạy, lên lớp hàng ngày của cô cũng vô cùng xì-tin, tây hóa. Cô thích mặc quần tây cùng dép cao gót, phối với chiếc áo sơ mi tay bồng rộng thùng thình. Mái tóc xoăn nhuộm màu nâu sô-cô-la rất trẻ trung và hiện đại. Trong trường em, cô Chi là “teen” và phong cách nhất. Cô cũng rất vui tính, trong bài học, ngoài việc cho chúng em nghe đoạn thoại trong sách, cô còn cho chúng em nghe nhạc tiếng Anh, xem các đoạn video, clip và phim tiếng anh để luyện phản xạ nghe nói của chúng em. Trong giờ học của cô chúng em phải nói chuyện, trao đổi và nêu ý kiến, tất cả giao tiếp đều bằng tiếng Anh, đôi lúc em cảm thấy rất thú vị nhưng đôi lúc cũng rất khó để nói lên ý của mình.
Đối với em được học tiếng Anh của cô Chi là một trải nghiệm học tập vô cùng quý giá, em tin chắc rằng bất cứ một bạn học sinh nào dù ghét tiếng Anh mà được học tập cùng cô Chi cũng sẽ thay đổi suy nghĩ của mình và học tốt môn ngoại ngữ này.
3. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 3 (Chuẩn)
“Công cha, áo mẹ, nghĩa thầy” công ơn cha mẹ cao trời biển nhưng chỉ là cha và mẹ của chúng ta nhưng nghĩa thầy chính là ơn dạy dỗ của nhiều thầy cô giáo đã từng dạy dỗ ta. Đối với em, thầy cô giáo nào cũng đáng quý và biết ơn, nhưng tình cảm sâu sắc hơn cả chỉ có thầy Nam.
Các thầy cô giáo thường nói, thầy Nam vốn đã khô khan lại dạy các môn tự nhiên là Vật lí nên con người thầy như một sa mạc khô cằn. Thế nhưng theo em cảm nhận thầy Nam lại rất ấm áp, giàu tình cảm, giống như một cao nguyên đầy nắng và gió. Thầy Nam có dáng người cao, khá gầy, thầy cắt mái tóc ngắn, thường xuyên đeo kính vì thầy cận khá nặng. Thầy rất ít khi cười một phần vì thầy khá là nghiêm khắc, thầy không thích tính nghiêm khắc và kỉ luật của mình bị giảm bớt nếu học sinh thấy mình cười. Thế nhưng chúng em, học sinh của lớp 9B đã phá vỡ quy tắc đó của thầy. Cứ mỗi giờ vào tiết dạy của thầy là chúng em lại chuẩn bị một trò hay chào đón thầy, ngoài mục tiêu phải trả bài cũ, học tốt bài mới và ngoan ngoãn trong giờ học, chúng em ngầm có mục tiêu phải làm cho thầy cười. Vì thầy có nụ cười rất tươi và rạng rỡ, hàm răng đều tăm tắp lại có má lúm. Thầy Nam khi vào giờ học rất nghiêm túc, mỗi khi thầy giảng bài dường như không có gì có thể ngăn cản sự trôi chảy của kiến thức và hiểu biết của thầy đang trao truyền cho học sinh. Mỗi giờ học đều là những giây phút quý giá, giờ làm việc đầy nhiệt huyết và cật lực của thầy. Có tài liệu nào hay, bài tập dạng mới thầy đều chia sẻ cho chúng em, thi thoảng thầy lại dạy chúng em vài thí nghiệm về vật lý rất thú vị.
Sang năm là chuyển cấp, em sẽ không còn được học thầy nữa, nhưng chúng em hẹn sẽ vào thăm thầy mỗi dịp 20/11. Thầy Nam là thầy giáo duy nhất mà em yêu quý nhất từ ngày bắt đầu đi học đến tận bây giờ.
4. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 4 (Chuẩn)
Trong 5 năm học dưới mái trường tiểu học, em có rất nhiều những kỉ niệm mà em tin rằng nó sẽ gắn bó với em suốt đời. Đó không chỉ là những tình bạn trong sáng, hồn nhiên, vô tư mà còn là tình cảm thầy trò vô cùng thiêng liêng, sâu sắc. Người thầy để lại cho em nhiều tình cảm quý giá nhất chính là thầy Độ.
Thầy Độ là thầy giáo dạy em môn Toán ở năm học lớp bốn cũng là thầy chủ nhiệm lớp của chúng em. Ấn tượng đầu tiên em gặp thầy đó là dáng người gầy, cao lều khều, khuôn mặt hóp vào nhìn rất giống với vẻ khắc khổ của một diễn viên đóng phim. Vì trường ở gần nhà nên ngày nào em cũng thấy thầy đi bộ tới trường.
Thầy không đi giày tây mà chỉ thích đi dép da quai hậu, thầy mặc chiếc quần vải đen sơ vin chiếc áo sơ mi trắng trông lịch lãm và phong độ hơn rất nhiều. Trong những giờ học căng thẳng, chính thầy là người kể những câu chuyện phiếm, hỏi những câu đố thú vị để chọc cho chúng em cười.
Thầy dạy toán dễ hiểu lắm, mà có chỗ nào khó hiểu thầy sẽ giảng đi giảng lại nhiều lần đến khi nào tất cả đã hiểu rồi mới thôi. Thầy Độ là một người rất ấm áp, quan tâm học sinh như chính con của mình. Em đã từng rất ghét học môn toán vì cảm thấy toán rất khó và phức tạp. Thế nhưng đến khi được thầy dạy dỗ, chỉ bảo tận tình, em đã làm được những bài toán khó. Thậm chí em đã được đi thi học sinh giỏi toán cấp trường, tất cả đều nhờ công của thầy Độ.
Em cảm thấy rất may mắn khi được làm học sinh của thầy, thầy Độ không chỉ là thầy giáo dạy học mà còn là thầy dạy đời. Đối với em thầy là người cha thứ hai, đã cho em cuộc sống mới với niềm yêu thích học toán.
5. Bài văn Tả thầy cô giáo mà em yêu quý, mẫu số 5 (Chuẩn):
Từ đầu năm học lớp một cho đến bây giờ là lớp năm, em đã được học qua rất nhiều thầy cô giáo khác nhau, trong đó có những thầy cô để lại cho em tình cảm tốt đẹp mà em sẽ ghi nhớ suốt đời, một trong số thầy cô mà em yêu quý và kính trọng nhất là cô giáo Lan.
Cô Lan chỉ kém mẹ em một tuổi nhưng trông cô trẻ trung hơn mẹ em rất nhiều. Cô có dáng người thanh mảnh, cao ráo, vóc dáng cân đối. Cô Lân là cô giáo chủ nhiệm năm lớp hai của em, khi đó cô còn giữ mái tóc dài thẳng, đen óng ả, lúc nào cũng tết đuôi sam nhìn rất gọn gàng và đẹp mắt.
Dù không còn học cô nữa nhưng em vẫn nhớ như in dáng người, dáng đi của cô, dù nhìn từ xa em vẫn chưa từng nhận nhầm cô bao giờ. Dáng cô đi rất thanh thoát, từng bước chân rảo nhanh nhưng vẫn giữ phong thái nhịp nhàng không gấp gáp. Chiếc cặp da sờn cô luôn đeo trên vai đến nay vẫn còn đó. Cô giản dị lắm, ngày nào đi dạy cũng mặc quần âu với áo sơ mi, chỉ khi nhà trường có dịp lễ gì cô mới mặc áo dài. Em còn nhớ nụ cười tỏa nắng của cô, khi cô giảng bài miệng cười ấy phát ra âm thanh trầm bổng, du dương, đưa chúng em vào bài học.
Cô luôn là người đến sớm nhất và ra về cuối cùng. Cô để ý đến từng học sinh, nhớ hết từng tính nết, sở thích và thói quen của mỗi bạn. Ngay cả em, em rất bất ngờ khi được cô chúc sinh nhật vào đúng ngày thi lên lớp.
Thỉnh thoảng em vẫn gặp cô ở trường, em chào cô và cô lại nhẹ nhàng xoa đầu em gọi bằng những cái tên dễ thương như “con bé học giỏi” hoặc “lớp trưởng 2C”.
6. Tả cô giáo đã từng dạy dỗ và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 6 (Chuẩn)
Mùa hè đang đến gần, em sắp phải xa mái trường Tiểu học Hoàng Mai này. Có rất nhiều những kỉ niệm đẹp khiến em tiếc nuối nơi đây nhưng đáng tiếc nhất đó là em không còn được học và gặp gỡ cô giáo Bình của em thường xuyên nữa.
Cô Bình là một cô giáo còn rất trẻ, mới ra trường là vào ngay trường em công tác và làm cô giáo chủ nhiệm của lớp em. Trong con mắt của em, em cảm thấy cô giáo Bình rất xinh xắn, trẻ trung và năng động. Cô cũng trạc tuổi với người chị cả của em nên nhiều khi em cảm thấy cô rất gần gũi. Cô Bình nổi bật với làn da trắng hồng, nụ cười có răng khểnh rất duyên.
Dáng cô cũng thanh mảnh, cô hay mặc chân váy xòe dài qua đầu gối cùng với chiếc áo sơ mi hoặc áo phông, phong cách rất xì-tin nhưng vẫn đứng đắn và ra dáng cô giáo. Vì cô còn trẻ nên cô thường hiểu và thông cảm cho tính cách ương bướng của chúng em hơn các cô giáo khác. Cô chẳng bao giờ trách mắng hay phạt khi chúng em quậy phá mà chỉ nhắc nhở rằng “Học phải chơi nhưng chơi xong phải học”. Giờ học của cô luôn vui vẻ và sôi nổi nhất, em rất thích nghe giọng đọc văn, đọc truyện của cô.
Chất giọng trầm ấm, truyền cảm khiến các học sinh không thể không tập trung nghe giảng. Bàn tay cô không chỉ cầm phấn viết bảng mà còn cầm tay từng học sinh nắn cho viết chữ thật đẹp. Nhờ có cô dạy dỗ và rèn chữ cho nên em mới được nằm trong đội tuyển thi viết chữ đẹp của trường.
Xa cô Bình em sẽ rất buồn, nhưng em hy vọng rằng cô sẽ luôn công tác tốt, trở thành một giáo viên giỏi. Giúp cho những thế hệ măng non của đất nước luôn vươn lên thẳng tắp.
7. Tả thầy cô đã từng dạy dỗ em lớp 5, mẫu số 7:
Từ lớp một đến lớp năm, em được học rất nhiều thầy, cô giáo. Mỗi thầy, cô giáo đều có cách giảng riêng, hấp dẫn học sinh, không ai giống ai. Nhưng có lẽ cô giáo mà để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là cô Tâm – cô giáo dạy em năm lớp 3.
Năm nay, cô đã ngoài 30 tuổi. Dáng người cô thon thả, cân đối. Mái tóc cô để xoăn ôm lấy khuôn mặt trái xoan. Mái tóc ấy rất hợp với thời trang và phù hợp với lứa tuổi của cô .Đôi mắt cô tròn, đen láy luôn ánh lên vẻ dịu dàng, ấm áp. Miệng cô cười rất tươi. Mỗi khi cô cười để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Giọng cô nhẹ nhàng, truyền cảm. Lớp chúng em được cô dạy dỗ từng li từng tí. Mỗi khi chúng em có bài khó, cô đều giảng đi giảng lại cho chúng em hiểu bài. Cô muốn cho học sinh phát huy được khả năng chủ động, sáng tạo nên những câu hỏi cô đặt ra luôn tạo sự hấp dẫn.
Bạn nào còn đọc sai, cô đọc đi đọc lại để các bạn đọc theo. Chẳng bao giờ cô la mắng chúng em cả. Cô Tâm dạy chúng em bằng tất cả năng lực của mình. Giờ ra chơi, cô không nghỉ ngơi mà còn ngồi lại để rèn các bạn học kém. Khi có tiết phụ, cô cũng không ngơi tay mà ngồi chấm bài cho chúng em. Tuy thương yêu chúng em là thế nhưng cô cũng rất nghiêm khắc. Cô rất ghét tính lười biếng và ham chơi của học sinh. Đối với những bạn như vậy,cô cũng nghiêm khắc phê bình và kèm cặp các bạn. Bởi vậy, lớp em ai cũng cố gắng học tốt để cô vui lòng. Kết thúc mỗi buổi học, cô luôn dặn dò chúng em kỹ càng,chu đáo cách chuẩn bị bài ngày hôm sau. Nhìn cô, chúng em càng yêu mến và quý trọng cô. Cô đúng là người mẹ thứ hai của em.
Bây giờ,em đã lên lớp năm. Tuy không được cô dạy dỗ nữa nhưng những cử chỉ, ánh mắt của cô làm em ghi nhớ mãi. Em thầm hứa: Em sẽ mãi là học sinh ngoan của cô.
8. Tả thầy cô giáo mà em yêu quý nhất, mẫu số 8:
Trong trường, thầy cô giáo nào em cũng kính yêu nhưng cô Hạnh là người đã để lại cho em nhiều ấn tượng đẹp đẽ nhất.
Cô Hạnh có dáng người cân đối, làn da ngăm ngăm gợi lên sự khỏe mạnh, chất phác, khuôn mặt tròn, phúc hậu. Nhìn mái tóc điểm bạc và những nếp nhăn trên khuôn mặt cô em đoán cô đã ngoàì bốn mươi tuổi. Cô thường mặc đến lớp những trang phục giản dị, trang nhã. Cô thường đeo kính trắng, ẩn trong đôi mắt kính trong suốt ấy là cặp mắt sâu và sáng của cô. Đôi mắt cô thật hiền từ, cô thường nhìn chúng em bằng cái nhìn bao dung, trìu mến. Khi cô mỉm cười lộ ra hàm răng trắng, nụ cười tươi tắn rất thu hút. Em thích nhất là đôi bàn tay cô, tuy bàn tay gầy, thon dài tinh tế, khi chấm bài bàn tay cô nhanh thoăn thoắt. Mỗi điểm mười trên trang vở của chúng em là liều thuốc hiệu nghiệm giúp cô quên hết nhọc nhằn. Đôi bàn tay cô khéo léo như những người kiến trúc sư. Đúng vậy, cô là một kĩ sư tâm hồn đã dìu dắt rất nhiều thế hệ.
Cô rất yêu chúng em và quan tâm đặc biệt đến các bạn học yếu, các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Cô đã không ngần ngại mua cho chúng em những bút, những vở để học tập. Những lúc ấy em hình dung cô như người mẹ thứ hai của mình. Tuy bây giờ em không còn học cô nữa nhưng em luôn nhớ về hình ảnh của cô, luôn biết ơn cô đã dìu dắt chúng em khôn lớn nên người.
9. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 9:
Con chữ chết , dãy số câm
Báng chỉ còn là đời gỗ
Phấn chỉ còn la đời bụi
Mái trường xưa hoa thôi kết trái
Người thầy như chiếc đò đưa
Đò đi bến vắng , người thưa bốn mùa
Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại quãng thời gian đã qua, không hiểu sao hình ảnh của cô Bội, cô giáo dạy em suốt 4 năm học là hình ảnh rõ nét nhất, sâu đậm nhất trong tâm trí của em.
Cô đã ngoài 50 tuổi rồi nhưng thân hình cô rất cân đối. Mái tóc cô được uốn tém gọn gàng ôm lấy khuôn mặt đầy đặn làm cho khuôn mặt của cô thêm hiền từ, phúc hậu. Làn da cô hồng hào, đôi mắt cô to và đẹp nhưng thời gian cứ trôi đi cô phái nhìn chúng em qua chiếc kinh nhỏ, tuy nhiên, ánh mắt của cô nhìn lũ học trò thân thương theo thời gian là không thay đổi, đôi mắt dịu dàng của cô làm em không thể quên được. Đôi môi cô đỏ tươi khi cười hay nói cũng để lộ hàm răng trắng. Trên khuôn mặt của cô có những nếp nhăn thể hiện sự tần tảo vất vả bên trang giáo án để cho chúng em những bài học hay. Hàng ngày tới lớp cô thường mặc những bộ quần áo tối màu hay những bộ đồng phục của nhà trường.
Bài giảng của cô luôn sinh động, hấp dẫn học trò chúng em không chỉ nhờ vào nội dung bài học sâu sắc mà còn nhờ giọng nói lúc cao lúc trầm bổng của cô tô thêm sinh động cho bài. Mỗi khi chúng em chưa hiểu bài lắm cô lại giảng kĩ lại rồi mới chuyển sang phần luyện tập, nhớ hiểu kĩ về phần lí thuyết nên khi làm bài chúng em rất ít khi sai.
Cô Bội là người mẹ hiền thứ hai của chúng em. Cô là người dìu dắt dắt và cho chúng em những kiến thức hay. Dù mai này có phải rời xa mái trường tiểu học Độc Lập thân yêu, xa các cô để đi những bước tiếp trên con đường học vấn của mình nhưng những kỉ niệm vê cô Bội sẽ mãi trong tâm trí của em, em sẽ không bao giờ quên ơn dạy dỗ của cô.
- Xem thêm:
- 1. Tả cô giáo hoặc thầy giáo của em trong một giờ học mà em nhớ nhất
2. Tả thầy giáo đang giảng bài
3. Tả cô giáo chủ nhiệm lớp em
3. Những bài văn tả cô giáo hay nhất
10. Bài văn miêu tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 10:
Em từng nghe ở đâu đó câu ca dao:
Công cha, áo mẹ, chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh
Cùng với cha mẹ, thầy cô chính là những luôn yêu thương, hết lòng dạy dỗ mong chúng ta thành người. Trong các thầy cô giáo đã dạy em thì cô Kiều là người mà em yêu mến nhất. Mỗi tiết học đều vang lên giọng nói âu yếm của cô : “Có em nào chưa hiểu bài không” ? Câu nói đó thật ấm áp biết dường nào.
Cô Kiều năm nay 40 tuổi. Thân hình cô cân đối với tà áo dài cô thường mặc mỗi khi đến lớp. Nhờ mang đôi giày cao gót màu đen bóng nên trông cô cao hơn, bắt mắt hơn. Mái tóc cô dài, đen mượt và luôn được buộc cao gọn gàng. Khuôn mặt hình trái xoan, nổ bật với làn da trắng. Mặc dù không cần phấn son nhưng mặt cô vẫn xinh đẹp và hiền hậu lạ thường. Vầng trán hơi cao để lộ sự thông minh với khí chất của một người giáo đã luôn khiến chúng em yêu thương và khâm phục hơn. Đôi mắt cô sáng chan chứa nhiều cảm xúc. Khi chúng em được điểm cao, đôi mắt ấy thường ánh lên những tia sáng hạnh phúc. Khi bạn nào không tập trung học thì đôi mắt ấy trở nên nghiêm nghị thật khó tả. Giọng nói cô lúc trầm, lúc bổng, lúc nhanh, lúc chậm đã cuốn hút chúng em vào bài học của cô, những kiến thức bổ ích đang chờ đợi chúng em khám phá. Cô rất hay cười, nụ cười tươi tắn và rạng rỡ như đóa hoa. Cô nhìn càng cuốn hút hơn bởi hàm răng đều như những hạt bắp và trắng như muối biển. Cô rất thân thiện với học sinh, cô quan tâm đến tất cả các bạn học sinh trong lớp, dù là bạn học tốt hay những bạn học còn yếu.
Cô giảng dạy rất tận tình và chu đáo. Những phần nào khó, cô thường gợi mở những câu hỏi nhỏ giúp chúng em phát biểu và tìm hiểu bài một cách dễ dàng hơn. Cô hướng dẫn cho chúng em viết từng nét chữ. Mỗi khi cô kể chuyện hay đọc thơ, chúng em đều chăm chú lắng nghe.
Cô luôn hết lòng giúp đỡ các thầy cô đồng nghiệp cùng dạy tốt. Cô là một giáo viên gương mẫu nên được tất cả học sinh chúng em yêu mến. Chúng em cũng rất vui khi học với cô. Học với cô thật thích biết bao.
Em rất yêu quý cô Kiều. Mặc dù giờ đây không còn học với cô nữa nhưng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em sẽ ghi nhớ lời cô dạy và cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cô.
11. Tả thầy giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 11:
Em đã được học rất nhiều thầy cô nhưng thầy Hoàng là người đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất. Thầy đã dạy em vào năm học vừa qua.
Thầy Hoàng có dáng người cao cao, nước da ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh, chất phác. Năm nay thầy đã hơn 40 tuổi, mái tóc của thầy đã thấp thoáng những sợi bạc. Thầy thường mặc bộ đồ véc màu nâu sẫm mỗi khi đến lớp. Nhìn trang phục và dáng đi của thầy, ai cũng biết rằng thầy là một nhà giáo chuẩn mực.
Thầy Hoàng có đôi mắt sâu với ánh nhìn hiền từ, bao dung. Hợp với đôi mắt hiền từ, nhân ái của thầy là khuôn miệng luôn nở vụ cười dịu dàng với chúng em, nhất là lúc cả lớp chúng em học tập tốt. Mỗi khi thầy cười, hàm răng trắng và đều đặn được lộ ra, ánh mắt của thầy thể hiện một niềm vui khó tả. Thế nhưng khuôn mặt thầy vẫn không khỏi có những nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt thầy là một chuỗi ngày dài vất vả với nghề, với trẻ thơ. Mỗi khi viết bài trên bảng lớp, bàn tay xương xương của thầy nổi lên những đường gân rắn rỏi. Bàn tay ấy đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò.
Nhìn dáng thầy trên bục giảng, em tưởng tượng thầy là một người lính đang gánh trên vai một trọng trách nặng nề. Em lại hình dung thầy là một kiến trúc sư đang vẽ nên những nền móng của những tòa nhà vững chắc. Nói đúng hơn, thầy là một kĩ sư tâm hồn đang thêu dệt những ước mơ cho chúng em, một kĩ sư đang điều hành những tâm hồn hướng tới tương lai…
Thầy không những quan tâm đến chúng em mà thầy quan tâm đến tất cả mọi người, giúp đỡ đồng nghiệp. Thầy rất yêu nghề dạy học, tận tụy với trẻ thơ. Thầy mong tất cả chúng em học giỏi, thành tài. Thầy mong từng thế hệ học trò khôn lớn nên người, thành đạt trong tương lai. Nhiều người học trò của thầy nay đã là bác sĩ, kĩ sư, doanh nhân thương mại. Không biết rằng những người ấy có còn nhớ đến thầy không? Riêng em, em kính yêu thầy vô hạn. Em tự hiểu rằng:
“Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”
Dù cho thầy không còn dạy em nữa, nhưng kí ức em không phai mờ hình ảnh của thầy. Em xem thầy như người cha thứ hai đã hết lòng lo lắng cho con. Lúc nghĩ về thầy em thường hát thầm lời hát mà ngày bế giảng cuối năm em đã hát tặng thầy: “Khi tóc thầy bạc, tóc em vẫn còn xanh Khi tóc thầy bạc trắng, chúng em đã khôn lớn rồi Thời gian trôi mau, cầu kiều thầy đưa qua sông Tuổi ấu thơ như hoa nở dưới mái trường…”
Ngày tháng trôi qua, em mỗi ngày một lớn, được học nhiều điều hay, điều mới, được học thầy giáo mới, nhưng hình ảnh của thầy giáo cũ vẫn mãi mãi trong em. Em nguyện ra sức học tập để không phụ lòng thầy.
12. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 12:
Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.
Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi có độ hơn ba mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình cân đối và làn da trắng hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy cao rất cân xứng với gương mặt. Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.
Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.
Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.
13. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 13:
Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngày em còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải đáng sợ lắm nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồncủa cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối , tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên nhiệt huyết trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.
Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
14. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 14:
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, em đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí em vẫn là cô giáo Chức – người dạy em năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Chức chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú. Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt. Cô coi chúng em như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng em từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng em học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng em tiếp thu tốt và nhớ lâu. Cô đã làm cho chúng em say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng em đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì. Chúng em vui lắm và em biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng em. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng em mới có được như ngày hôm nay.
Em thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim em.
15. Bài văn Tả cô giáo mà em yêu mến, mẫu số 15:
Năm nay em đã trở thành học sinh lớp 5, dưới mái trường Ngô Gia Tự, em đã được học rất nhiều thầy cô, trong đó người để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất chính là cô Tâm.
Em học cô Tâm năm lớp Ba, khi ấy cô đã ngoài tuổi năm mươi. Với vóc người nhỏ nhắn, mái tóc cắt ngắn được uốn gọn gàng, nước da trắng giúp cho cô trẻ hơn so với số tuổi. Vầng trán cô rộng và cao với toát lên sự thông minh, học thức. Đôi mắt cô hiền từ, giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn. Mỗi khi cô cười, nụ cười thật thân thiện và để lộ hàm răng trắng muốt, đều đặn. Tuy cô vẫn mặc áo dài đến trường như bao cô giáo khác nhưng trông giản dị qua những màu sắc sẫm hơn.
Cô Tâm đã có hơn 30 năm tuổi nghề, cô là một người giáo viên chuẩn mực không chỉ giỏi về chuyên môn mà còn khéo léo trong ứng xử, giao tiếp. Cô giảng bài thật dễ hiểu. Nếu có bạn nào chưa hiểu, cô không bao giờ to tiếng rầy la, chê bai mà còn khuyến khích cứ nêu lên những điều không hiểu để nghe cô giảng lại. Đối với học sinh yếu, cô còn dành thời gian hướng dẫn thêm, để tất cả học trò mình ai cũng tiến bộ. Đối với các em có hoàn cảnh khó khăn, cô đặc biệt lưu tâm và tìm cách giúp đỡ. Có lần bạn nằm viện cả tuần, thật là cảm động khi cô vào bệnh viện thăm. Cô đã để nhiều tâm sức vào mọi hoạt động của lớp, của đội. Mỗi khi lớp chúng em được tuyên dương, được khen thưởng, cô biểu hiện niềm vui bằng nụ cười thật tươi. Gương mặt cô dịu dàng, nhân hậu, tính tình cô hiền lành nên rất được lòng đồng nghiệp, phụ huynh học sinh. Cô còn tận tình đến nhà phụ huynh để trao dổi nhằm cùng nhau sửa chữa những thiếu sót trong học hành của đứa trẻ . Vì vậy cha mẹ học sinh rất yêu mến và tin tưởng cô. Chúng em xem cô như người mẹ thứ hai bởi đức tính của cô luôn khoan dung và độ lượng.
Giờ đây mặc dù cô đã nghỉ hưu, em không còn gặp cô ở trường nữa nhưng trong lòng em vẫn còn đó sự kính mến, vẫn còn nhớ da diết những kỉ niệm trong thời gian cô dìu dắt. Tuy không được học cô nữa nhưng em tin rồi một ngày nào đó, em sẽ tìm gặp lại cô: một người thầy đã cho em nhiều ấn tượng và tình cảm sâu sắc nhất trong thời thơ ấu.
16. Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp, mẫu số 16:
Năm nay là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình nên em phải chuyển trường về Thành phố Hồ Chí Minh. Chưa quen với trường lớp, bạn bè mới làm em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.
Cô Mai còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp Cao đẳng Tiểu học vài năm nay. Dáng cô thon thả, cao cao nhưng không quá gầy, mái tóc buông xõa ngang lưng, lại được trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng của một thiếu nữ trong độ xuân xanh. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng của cô nổi bật đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một lớp son mỏng, mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh bên phải nhú ra tạo cho nụ cười một nét duyên thầm đến dễ thương.
Nhà cô Mai ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Cô đi dạy bằng chiếc Dream II mà anh cô để lại trước lúc lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học thì đã thấy cô trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp với nụ cười tươi trẻ chào đón chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ có lẽ là sự thiện cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Cho nên tụi nhỏ chúng em thường ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất là giờ Tập đọc, Dù đã được đọc bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn chưa thấy được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà đến lớp nghe cô đọc, cô giảng bài em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc thì trầm trầm ấm như tiếng mẹ ru con, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng chim họa mi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc nào không biết. Cô đã biến một giờ Tập đọc thành một giờ đi tìm cái hay, cái đẹp của cuộc sống, đến nỗi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ như muốn nán lại học thêm ít phút nữa.
Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô nổi giận với một học sinh nào. Nếu ai đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Huy lớp em bị xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy áo mưa của mình mặc vào cho Huy rồi nhờ một thầy giáo dạy ở lớp kế bên bế ra xe, còn cô thì chạy lấy xe chở Huy đến bệnh viện tỉnh cấp cứu. Cô thương chúng em như những đứa em ruột của mình: bảo bọc, che chở, bao dung, độ lượng nên cả lớp em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia tay cô về nghỉ hè.
Cô Mai là vậy đó. Em ước có một ngày nào đó trở lại Bến Tre và nơi mà em đến đầu tiên là nhà cô giáo Mai của em.
———————–HẾT———————–
Sau khi đã Tả thầy cô giáo từng dạy và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp các em có thể đi vào Tả một người mới gặp nhưng để lại cho em những ấn tượng sâu sắc hoặc tham khảo Tả một người ở nơi em sinh sống nhằm củng cố kiến thức của mình.