Viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết bao gồm dàn ý chi tiết cùng 29 bài mẫu hay nhất do Trường Cao đẳng nghề Thừa Thiên Huế biên soạn sẽ giúp các em lớp 5 hoàn thành tốt bài tập của mình, đồng thời trau dồi thêm vốn từ, củng cố kỹ năng viết đoạn văn ngày một hay hơn.
Đề bài: Hãy viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết
Đoạn văn tả ngoại hình cụ già lớp 5 là một trong bài tập đã cho thuộc tuần 28 – trang 102 SGK Tiếng việt lớp 5 tập 2. Dưới đây là dàn ý cùng những bài văn mẫu hay nhất, mời các em theo dõi bài học nhé.
Hướng dẫn viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết
– Xác định đúng nội dung: tả ngoại hình của một cụ già
– Đảm bảo về hình thức: Đoạn văn 5 câu.
– Nội dung cần diễn tả:
- Người em muốn tả là ai? (tên, tuổi)
- Đặc điểm nhận diện chính về ngoại hình của người đó.
- Cảm nghĩ của em về người đó (nêu tóm gọn)
29 Bài mẫu viết một đoạn văn ngắn khoảng năm câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết lớp 5 hay nhất
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 1
Ông Tư năm nay đã già, mái tóc ông bạc trắng, thân hình ông gầy guộc, lưng còng xuống. Trên mặt ông, ngoài những nếp nhăn do tuổi già còn có những vết nám như những vết bụi của thời gian. Ông có chòm râu dài, bạc phơ như những ông bụt trong chuyện cổ tích. Đôi mắt ông đã đục mờ. Mỗi lần muốn đọc báo ông phải đeo kính. Chỉ có nụ cười của ông là còn mãi với thời gian. Nụ cười tươi, sảng khoái, biểu lộ sự phúc hậu đáng quý. Đối với em, ông Tư là người hàng xóm vừa gần gũi lại vừa đáng mến.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 2
Ông Sáu năm nay đã ngoài 60, dáng người ông gầy gò, dong dỏng cao, mái tóc bạc cùng bộ râu dài luôn được cắt chỉn chu. Ông luôn xuất hiện với bộ quần áo bà ba đã bạc màu. Dù tuổi đã cao nhưng ông luôn lấy làm hãnh diện vì hàm răng đều tăm tắp chưa rụng cái nào của mình. Duy có đôi mắt của ông hơi yếu nên mỗi lần đọc báo hoặc xem ti vi ông đều phải đeo kính. Nhưng mỗi khi đôi mắt ấy nhìn em vẫn ánh lên sự trìu mến, ấm áp lạ thường.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 3
Ông Hưng là hàng xóm nhà em, năm nay vừa tròn 70 tuổi. Mái tóc ông bạc phơ được cắt gọn chỉnh tề. Vầng trán cao cương nghị. Gương mặt ông phúc hậu, lúc ông cười trông rất hiền, đặc biệt là hàm răng vẫn còn sáng và chưa rụng một chiếc nào mà ông vẫn luôn tự hào với bạn bè. Ai cũng khen bộ râu dài đẹp của ông, mỗi khi cười hay suy ngẫm là ông lại vuốt ve bộ râu của mình.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 4
Ông Tám đã ngoài 60, dáng người ốm yếu, dong dỏng cao. Ông thường mặc bộ đồ bà ba màu xám, có vết sờn trên vai. Dù tuổi đã cao nhưng ông lấy làm hãnh diện vì hàm răng của mình. Hàm răng đều tăm táp chưa rụng cái nào. Bởi vậy, ông Tám xước mía, nhai xương khoẻ khoắn như người đang tuổi đôi mươi. Duy có đôi mắt ông hơi yếu. Ông thường mang kính khi đọc báo hoặc xem ti vi. Những lúc ấy, đôi mắt ông chăm chú một cách tỉ mỉ.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 5
Sáng nào đi học em cũng gặp ông Hải hàng xóm nhà em đang đi bộ tập thể dục. Ông Hải năm nay đã 72 tuổi, dáng người ông dong dỏng cao, đi lại rất nhanh nhẹn. Nước da của ông như gỗ lim màu nâu sẫm. Tóc ông được cắt ngắn cùng bộ râu quai nón tua tủa như rễ tre. Mắt ông còn sáng lắm, mỗi khi cười, nheo lại trông thật hiền từ.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 6
Bà Hiền năm nay đã ngoài sáu mươi, dáng người nhỏ, gầy cùng chiếc lưng còng qua năm tháng cũng chẳng ảnh hưởng tới cuộc sống hàng ngày. Tóc bà đã bạc trắng, chân tay cũng yếu hơn xưa, chúng nhăn nheo cùng với vết đồi mồi rõ rệt. Bà thường ăn trầu nên môi lúc nào cũng thắm đỏ. Đôi mắt bà ngả màu nâu đục, mỗi lần muốn nhìn kỹ đồ gì lại nheo cặp mắt. Dù vậy, đôi mắt ấy luôn ánh lên vẻ hiền từ, bao dung mà độ lượng.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 7
Ngoại em, năm nay, đã ngoài bảy mươi tuổi. Vóc người cao cao. Tuy lưng hơi còng nhưng bà vẫn đi lại bình thường. Tóc ngoại em đã rụng nhiều, lơ thơ phần tráng hơn phần đen. Bà thường ăn trầu nên môi lúc nào cũng thắm đỏ. Mắt bà không sáng lắm, nhưng khi đeo kính, bà vẫn vá được cho em những lỗ áo do đùa giỡn với bạn bè bị rách. Đôi tay bà nổi gân xanh, da nhăn lại và trổ đầy những hạt đồi mồi nho nhỏ đen.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 8
Bà Quý năm nay đã ngoài 62 tuổi. Dáng người bà gầy, hơi thấp, nét mặt bà cũng để lộ ra những vết đồi mồi cùng làn da nhăn nheo. Bà ăn mặc rất giản dị, bà thường chỉ lại những bộ quần áo đã bạc màu, chỉ mỗi dịp Tết đến bà mới bỏ quần áo mới ra mặc. Dù đã lớn tuổi, tay chân gầy gò cùng chiếc lưng còng nhưng bà còn khỏe lắm. Hằng ngày, bà vẫn thoăn thoắt dọn dẹp nhà cửa, trồng rau, nuôi gà… Những lúc rảnh, bà luôn kể chuyện cổ tích cho em nghe.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 9
Năm nay bà em sáu mươi lăm tuổi. Bà không cao lắm. Dáng người nhỏ và hơi gầy. Lưng đã đã còng xuống bởi những năm tháng làm lụng vất vả. Mắt bà em không còn tinh tường nhưng cái nhìn hiền hậu của bà đầy yêu thương trìu mến. Khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn. Em rất hạnh phúc khi được sống cùng bà ngoại. Em sẽ ghi nhớ những lời khuyên của bà, cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để xứng đáng cháu yêu của bà.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 10
Bà em năm nay đã ngoài 70, mái tóc bạc phơ như bà tiên ông bụt trong những câu chuyện cổ tích bà hay kể cho em nghe. Khuôn mặt bà hiền từ, phúc hậu. Vầng trán bà cao, hiện lên trên đó là những nếp nhăn dài. Em nghĩ, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà chính là những vất vả, khó mà bà đã trải qua suốt bao năm tháng. Tuy bà đã già, mắt đã kém nhưng đôi mắt ấy mỗi lần nhìn em vẫn ánh lên sự trìu mến, ấm áp lạ thường. Đôi bàn tay của bà đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương xương. Bà là người chăm sóc em từ bé, vì vậy em hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để bài tự hào về em.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 11
Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Vóc người cao cao. Tuy lưng hơi còng nhưng bà vẫn đi lại bình thường. Tóc ngoại em đã rụng nhiều, lơ thơ phần tráng hơn phần đen. Bà thường ăn trầu nên môi lúc nào cũng thắm đỏ. Mắt bà không sáng lắm, nhưng khi đeo kính, bà vẫn vá được cho em những lỗ áo do đùa giỡn với bạn bè bị rách. Đôi tay bà nổi gân xanh, da nhăn lại và trổ đầy những hạt đồi mồi nho nhỏ đen.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 12
Bà nội em năm nay đã ngoài 72 tuổi. Dáng bà gầy, hơi thấp và nét mặt bà để lộ ra những vết nhăn nheo. Bà đã trải qua biết bao nhiêu là chuyện khó khăn, gian khổ. Bà là người dày dặn kinh nghiệm sống. Bà là người hiền lành, giản dị, tốt bụng. Dù đã lớn tuổi nhưng bà vẫn còn rất siêng năng, cần cù. Hằng ngày, bà luôn thức dậy sớm để dọn dẹp, quét nhà, lau nhà… Bà ăn mặc rất giản dị, mỗi ngày bà chỉ mặc những chiếc áo đã cũ, đơm núc bà chiếc quần dài qua mắc cá để giữ ấm. Bà rất yêu thương chúng em. Mỗi tối, bà luôn kể chuyện cổ tích cho em nghe. Em yêu bà lắm. Em mong bà sẽ sống mãi để chăm lo cho chúng em.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 13
Ông Sáu là đồng đội cũ của ông nội em. Ông thường đến nhà chơi với ông nội em. Những lúc đó, em lại được ông cho hộp bánh hay túi kẹo nên em rất thích ông. Ông sáu năm nay bảy mươi tuổi. Dáng người ông trông rất khỏe mạnh. Chòm râu dài, trắng trông rất giống chòm râu của Bác Hồ. Mái tóc ông đã bạc trắng, nước da ông ngăm đen, nhăn nheo. Gương mặt hiền từ với cái nhìn trìu mến trông ông thật phúc hậu. Mỗi khi ông cười để lộ những chiếc răng trắng thưa thớt. Đôi tai ông dài và to như tai phật. Mỗi khi em chào hỏi, ông Sáu đều mỉm cười xoa đầu khen em khoan. Em cảm thấy ông Sáu là một người tốt.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 14
Bà ngoại của em năm nay đã sáu mươi lăm tuổi. Trước đây bà là một cô giáo nhưng hiện tại bà đã về hưu. Bà em không cao lắm. Dáng người nhỏ bé. Khuôn mặt của bà trông rất phúc hậu. Mái tóc dài đã điểm nhiều sợi bạc, nhưng vẫn rất mượt mà. Làn da đã có nhiều nếp nhăn. Bà của em rất hiền từ. Bà cũng rất yêu thương con cháu. Mỗi lần về quê chơi, bà lại kể cho em nghe nhiều câu chuyện. Giọng kể của bà rất hấp dẫn. Đặc biệt, bà của em nấu ăn rất ngon. Em thích ăn nhất là món sườn xào chua ngọt do bà nấu. Em luôn mong muốn bà có thật nhiều sức khỏe để sống thật lâu với em.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 15
Bà em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, hơi gầy, với mái tóc đã có nhiều sợi bạc. Lưng bà hơi còng xuống nhưng bà đi lại vẫn còn nhanh nhẹn lắm. Mắt bà em không còn tinh tường nhưng cái nhìn hiền hậu của bà đầy yêu thương trìu mến. Khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn. Trên vầng trán của bà, dường như mỗi nếp nhăn thể hiện một nỗi khắc khổ, chỗ mỗi khó khăn mất bà phải trải qua. Mỗi khi bà cười những nếp nhăn đó lại hằn lên rất rõ. Em rất hạnh phúc khi được sống cùng bà ngoại. Em sẽ ghi nhớ những lời khuyên của bà, cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để xứng đáng cháu yêu của bà.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 16
Bà em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi. Dáng bà hơi nhỏ nhưng khỏe mạnh. Nước da đã chuyển sang màu hơi nâu, có điểm những chấm đồi mồi. Mái tóc trắng như cước. Tóc bà rụng nhiều không còn dày nặng như xưa nhưng em vẫn thấy bà vấn tóc trong một vành khăn nhung đen rất gọn gàng. Bàn tay, bàn chân nổi rõ những đường gân xanh dưới lớp da mỏng. Khuôn mặt rất nhiều nếp nhăn. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn đó lại hằn lên thành nếp rất rõ. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước. Khách quen đến nhà, bà nhận ra tiếng trước lúc nhìn rõ người. Tuy thế, hàm răng bà vẫn còn chắc, bà vẫn ăn trầu như xưa.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 17
Ông Ba là hàng xóm của gia đình em. Năm nay ông bảy mươi tuổi. Trước đây, ông là một thầy giáo dạy môn Toán nhưng giờ đã nghỉ hưu. Ông không cao lắm. Mái tóc của ông đã có nhiều sợi bạc. Khuôn mặt ông trông rất hiền từ. Làn da ngăm đen đã có nhiều nếp nhăn. Đôi bàn tay to lớn, nhăn nheo. Ông Ba có mở một hiệu sách cũ ngay tại nhà để lũ trẻ trong làng đến mượn. Ở đây có hàng trăm cuốn sách khác nhau phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi. Mỗi khi đi học về, em lại sang nhà ông mượn sách. Em cảm thấy rất yêu mến ông Sáu.
Viết đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 18
Ông Tư năm nay đã già, mái tóc ông bạc trắng, thân hình ông gầy guộc, lưng còng xuống. Trên mặt ông, ngoài những nếp nhăn do tuổi già, trên mặt ông còn có những vết nám như những vết bụi của thời gian. Ông có chòm râu dài, bạc phơ như chùm râu ông bụt trong chuyện cổ tích. Đôi mắt ông nay không còn tinh anh nữa. Mỗi lần muốn đọc báo ông phải đeo kính. Chỉ có nụ cười của ông là còn mãi với thời gian. Nụ cười tươi, sảng khoái, biểu lộ sự phúc hậu đáng quý.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 19
Bà nội của em năm nay đã hơn bảy mươi tuổi. Ai cũng khen bà là một cụ bà đẹp lão. Bà cao khoảng 160cm, nhưng nay lưng đã hơi còng rồi nên em cũng không biết được chính xác chiều cao của bà. Nước da bà trắng hồng khỏe mạnh. Khuôn mặt tròn phúc hậu với đôi mắt hiền từ, luôn nhìn em thật trìu mến. Mái tóc bà dài đến thắt lưng, lấm tấm những sợi bạc. Lúc nào bà cũng búi gọn lại bởi một chiếc trâm gỗ. Vì mắt đã kém, nên lúc đọc sách hay đan khăn, bà sẽ đeo một chiếc kính lão. Bàn tay và khuôn mặt của bà có rất nhiều những nếp nhăn do thời gian để lại. Khi bà cười, các nếp nhăn trên khuôn mặt sẽ xô lại với nhau, nhưng chẳng hề đáng sợ tí nào. Em thích nhất, là được nằm vào lòng bà, cầm đôi bàn tay nhăn nheo của bà rồi nghe bà kể chuyện từ ngày xửa ngày xưa.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 20
Cụ Tứ là bà cụ bán hàng nước ở đầu xóm em. Năm nay bà mới hơn 60 tuổi, nhưng vì cuộc sống mưu sinh vất vả, nên trông bà già hơn tuổi thật. Bà cụ Tứ có vẻ ngoài gầy gò và nước da ngăm. Lưng của bà còng xuống, cả lúc đi cũng không thể đứng thẳng hoàn toàn được. Làn da của bà nhăn nheo và có phần lỏng lẻo. Vì gầy gò, nên khuôn mặt của bà hiện rõ nét khắc khổ với gò má cao và hai cái má hõm vào. Bàn tay của bà to và dày những vết chai sạn. Chính đôi bàn tay ấy nấu nước chè, luộc khoai, đồ xôi và bán đủ thứ lặt vặt ở đầu xóm để mưu sinh. Mỗi lần em ra quán nước, ngồi cạnh bà, sẽ được quan sát bà thoăn thoắt bán hàng, trò chuyện với khách. Lúc rảnh rỗi, bà sẽ ngồi ở góc chõng tre, lưng tựa vào gốc đa. Rồi chải lại mái tóc bạc trắng đã rụng đi nhiều, chỉ còn một dúm nhỏ. Đôi mắt thì nhìn vọng ra xa xăm, mơ màng như đang hổi tưởng lại một điều gì đó.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 21
Bà em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng người nhỏ, gầy với mái tóc pha sương nay đã bạc màu mây trắng. Lưng bà đã bắt đầu còng xuống. Nước da bị nắng cháy sạm, có chỗ đã xuất hiện những chấm đồi mồi. Vì bà đã phải bươn chải, tần tảo buôn bán để nuôi mẹ, các cậu và các dì. Mắt bà không còn tinh tường như xưa nữa, con ngươi đã hơi đùng đục nhưng cái nhìn của bà thì vẫn như thuở nào: hiền hậu, yêu thương. Hai gò má của bà nhô lên, rám nắng, đôi môi khô và thâm lại theo năm tháng của cuộc đời. Trên khuôn mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn ở đuôi mắt, khóe môi. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn ấy lại hằn sâu hơn. Những lúc buồn, đôi mắt bà đăm chiêu như phản chiếu những ngày lặn lội vất vả vì những miếng cơm manh áo cho con cái.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 22
Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương. Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, bà nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn gàng sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhàng của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 23
Đầu làng tôi có một cây đa cổ thụ rất to, mấy người ôm không xuể. Bóng đa rộng che khắp một khoảng đất. Những ngày hè oi bức, đi đâu xa về được ngồi nghỉ ở quán nước dưới gốc đa thì bao mệt nhọc tự nhiên tan biến. Bán hàng nước là một cụ già hiền từ, nhân hậu. Ai là khách đã từng ngồi quán cũng phải cảm động vì sự tốt bụng của bà. Bà cụ có lẽ hơn bảy mươi tuổi rồi. Sức nặng của thời gian thể hiện rõ nhất trên cái lưng còng. Những năm tháng vất vả đã đè nặng trên đôi vai run rẩy ấy. Tóc bà đã bạc. Chân tay cũng yếu hơn. Bàn tay bà nhăn nheo xuất hiện những vết đồi mồi. Chân bà cụ bị đau khớp nên ít khi đi lại. Tuy vậy, khuôn, mặt bà vẫn có nét hồng hào nhìn phúc hậu như một bà tiên. Đôi mắt bà vẫn còn tinh tường lắm. Bà cụ rất thích ăn trầu. Mỗi lần nhìn bà bỏm bẻm nhai tôi lại nhớ đến bà ngoại, bà tôi khi còn sống cũng hay ăn lá trầu không… Bà cụ bán hàng nước hình như không có người thân thích. Bà lão ngồi ở gốc đa này bán hàng từ bao giờ. Chỉ biết từ lúc biết đi, tôi đã thấy bà ở đó rồi. Bao nhiêu năm đã trôi qua, hình ảnh bà cụ gắn liền với gốc đa, với mùa hè. Hàng năm, mỗi khi thấy bà cụ dọn hàng quán là tôi biết, mùa hạ đến rồi.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 24
Cụ Sâm là một người hàng xóm của nhà em, em thường xuyên ghé sang thăm và chơi với cụ. Cụ Sâm năm nay đã ngoài 70 tuổi, tuổi đã cao lại thêm cụ có nhiều bệnh về xương khớp nên việc đi lại khá khó khăn đã phải nhờ đến chiếc gậy. Cụ có dáng người gầy, mảnh khảnh, mỗi khi cụ chống gậy đi là dáng người còng xuống, tấm lưng nghiêng đổ về phía trước rồi bước từng bước chân đi. Cụ Sâm chỉ bị yếu chân thôi còn đôi mắt vẫn sáng rõ, giọng nói vẫn đầy nội lực, đặc biệt là khi cụ kể chuyện cười, cụ còn cười khanh khách rất sảng khoái. Cụ sớm đã cắt tóc ngắn, giống như tóc tém, tóc cụ đã bạc hết nên cụ nói chẳng quan trọng nữa, miễn sao cụ thấy gọn gàng thoải mái là được. Em rất thích tính cách phóng khoáng, vô tư và lối sống an nhiên của cụ, cụ không hay nghĩ ngợi mà luôn yêu đời, yêu cuộc sống.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 25
Ở gần nhà em có một cụ già, cụ sống neo đơn và có hoàn cảnh khó khăn, dù không có con cái chăm sóc nhưng may mắn cụ được sống trong tình làng nghĩa xóm, mọi người xung quanh luôn quan tâm và động viên cụ trong lúc khó khăn, đau ốm. Cụ tên là cụ Thơ, Tết vừa rồi cụ đã được thôn xã tổ chức lễ mừng thọ 80 tuổi, so với những cụ ở tuổi của cụ Thơ thì cụ vẫn còn khỏe hơn nhiểu. Cụ vẫn đi lại bình thường mà không cần chống gậy, bước đi vẫn rảo nhanh và chắc chắn, dáng cụ hơi cong bởi đôi lưng đã quen cúi xuống làm lụng vất vả. Cụ Thơ đến giờ vẫn để mái tóc dài bạc trắng, cụ đội vành khăn màu đen rồi vấn tóc vào chiếc vành đó thật gọn gàng, khuôn mặt của cụ có vô số những nếp nhăn, làn da sạm đi vì nắng và những vết đồi mồi, một gương mặt đầy sự khắc khổ. Cụ Thơ ăn nhiều trầu đến mức hàm răng đã đen bóng, thế nhưng nụ cười của cụ vẫn rất tươi, cụ trồng rau một mình không ăn hết lại đem đi cho hàng xóm quanh nhà, em cảm nhận được cụ Thơ có một tấm lòng thật ấm áp và tràn đầy tình thương.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 26
Em đã từng được gặp một bà cụ rất đẹp lão, đó là một lần em đi đến chùa làng ngày mùng 1 cùng với mẹ. Bà cụ đó tên là Hiền, năm nay đã 75 tuổi, cụ không thích ở cùng con cháu nên thường xuyên đến chùa tu tập rồi sinh hoạt tại chùa. Cụ có dáng người đậm, vẫn chắc khỏe và rắn rỏi, nước da căng khỏe lại thêm mái tóc dày và dài mới chỉ lấm tấm hoa râm, những bước đi của cụ khỏe khoắn, leo bậc thang thoăn thoắt, còn nhanh hơn những người trẻ. Cụ thường nói nhờ tập thể dục dưỡng sinh hàng ngày nên cụ mới có sức khỏe dẻo dai như vậy, cụ vừa nói vừa cười mà nụ cười của cụ hiền lành phúc hậu làm sao, nụ cười tươi rạng rỡ, hai gò má nhô cao ép những nếp nhăn xô vào với nhau. Em rất quý mến cụ và mong rằng cụ Hiền sẽ luôn dồi dào sức khỏe, từ ngày quen biết cụ em cũng thường xuyên đến ngôi chùa của làng mình hơn.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 27
Cụ Thảo là hội trưởng hội người cao tuổi của xóm em, mọi người ai đã từng gặp cụ đều tấm tắc khen ngợi cụ Thảo có một sức khỏe tuyệt vời và tấm lòng luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Cụ Thảo năm nay đã 75 tuổi, là một người giáo viên về hưu cụ Thảo vẫn mang phong thái của một người giáo viên, dáng người cao ráo, thanh mảnh, dáng đi thẳng thướt tha, nhẹ nhàng uyển chuyển. Cụ Thảo có một mái tóc đen dài, nhưng thực chất đó là do cụ đã nhuộm đen mái tóc vì nhìn kỹ thì chân tóc đã lấm tấm trắng rất nhiều, cụ hay tết tóc, bím tóc dài đến ngang lưng. Nhiều năm dạy học và không phải làm ruộng chân lấm tay bùn nên khi về già cụ Thảo có nước da hồng hào, mỡ màng khỏe khoắn, đôi mắt cụ sáng ngời đến giờ đọc báo không cần đeo kính. Em đã quá quen thuộc với dáng đi chắp tay sau lưng của cụ, đó chắc hẳn là dáng đi quen thuộc khi cụ Thảo giảng dạy trên lớp.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 28
Bà em năm nay đã hơn 70 tuổi nhưng trông bà vẫn còn khỏe mạnh và nhanh nhẹn lắm. Bà có mái tóc dài bạc trắng như cước, nước da hồng hào khỏe mạnh. Hàng ngày bà luôn dậy sớm tập thể dục dưỡng sinh hoặc ra công viên tập nhảy cùng bạn. Mới sớm tinh mơ, từ căn phòng của em đã nghe thấy điệu nhạc tập nhảy quen thuộc của bà, đó cũng là nhạc chuông báo thức gọi em dậy đi học luôn. Em luôn mong muốn học được đức tính dịu dàng, kiên trì, học vấn sâu rộng và tính cách trẻ trung, yêu đời như bà. Em mong bà sống lâu trăm tuổi để em có thêm nhiều thời gian hiếu kính bà hơn.
Viết đoạn văn tả ngoại hình của một cụ già mà em biết – Mẫu 29
Ông Bảy đã ngoài bảy mươi tuổi, da dẻ còn hồng hào, khuôn mặt chữ điền, phúc hậu hằn sâu những nếp nhăn thường có ở người già. Tóc ông bạc trắng, hớt cao. Đôi mắt ông ngả màu nâu đục, mỗi lần nhìn ngắm đồ vật nào đó ông lại nheo cặp mắt, trông thật chậm chạp. Mỗi khi ông cười thì đôi mắt ấy ánh lên vẻ hiền từ, bao dung, độ lượng biết nhường nào. Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, em phụ ông Bảy quét dọn nhà cửa và xách nước ở giếng khơi trong, cùng ông Bảy tưới cho mấy cây kiểng trước sân nhà. Ông khen em ngoan. Ông cháu vừa làm việc, vừa nói chuyện thật là vui vẻ. Vui nhất là khi ông Bảy kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Giọng ông kể trầm ấm, rõ ràng, đôi lúc ông cười thành tiếng, những lúc như thế trông ông Bảy trẻ lại đến mấy tuổi. Sau mỗi câu chuyện ông Bảy thường xuyên khuyên dạy em: Sống trên đời phải có tình nghĩa, có tình làng nghĩa nước. Ông khuyên em đừng đua đòi cái xấu, phải học cái hay. Phải biết vâng lời dạy bảo của thầy cô giáo và cha mẹ. Phải chịu khó học hành cho bằng chị, bằng em, bằng bạn bè. Không có học là không thể làm việc tốt được.
*****
Trên đây là 29 bài mẫu viết một đoạn văn khoảng 5 câu tả ngoại hình của một cụ già mà em biết hay nhất lớp 5 hay nhất do thầy cô trường cấp 3 Lê Hồng Phong biên soạn. Hy vọng dựa vào đây, các em sẽ có thêm nhiều ý tưởng mới lạ để hoàn thành tốt bài tập làm văn của mình với điểm số cao nhất.
Bài viết được biên soạn bởi Trường Cao đẳng nghề Thừa Thiên Huế trong chuyên mục Giáo Dục